Sáng nay, trong khi đang đứng dưới những tia nước ấm nóng từ vòi hoa sen trong phòng tắm, tôi chợt nghĩ đến một kịch bản, cho một cảnh phim thật trớ trêu: Tình cờ gặp lại anh đang đi cùng với cô ấy ở đâu đó, highland cafe chẳng hạn. Thật buồn cười, tôi lại nghĩ ra những tình huống như vậy trong đầu, lại còn hình dung ra cụ thể thời gian điạ điểm. Thế mà tôi lại chẳng kịp ngăn mình lại mà cứ tiếp tục tưởng tượng ra tiếp câu chuyện.
Tất nhiên tôi tới lịch sự (và xã giao) chào hỏi đôi câu với anh, và đương nhiên hơi mỉm cười chào cô ấy, không quên nhanh chóng lướt qua từ đầu tới chân và dĩ nhiên làm một phép so sánh trong nháy mắt.
À, tôi tự tin chứ ! Dù gì hôm nay tôi cũng mặc đồ theo kiểu “fabulous” Tông màu chính là màu đen, áo H&M cổ bèo chữ V màu nude gợi cảm mặc với váy ngắn ôm sát. Giày cao gót bọc ren màu đen hơi khiêu khích. Tôi make up nhẹ và son môi màu hồng đậm, hơi trầm để tạo điểm nhấn. Tình cờ thay hôm nay tôi lại dùng Coco Mademoiselle - chắc rằng chẳng xa lạ với anh.
Tôi cũng không quên “đọc” trang phục cuả anh. Anh kỹ tính, những lựa chọn cuả anh - dù trước tới giờ tôi không cho là tinh tế - nhưng tôi biết đó là những lựa chọn xác đáng. Tôi biết rõ nhãn hiệu sơ mi anh thích, thuộc lòng số đo, nắm rõ những chất liệu, hoa văn, kiểu dáng mà anh muốn...tôi cũng biết, nhìn vào giày, thắt lưng và đồng hồ để biết anh hiện đang ra sao, đang trong một cuộc hẹn như thế nào, thay vì hỏi một câu hỏi hời hợt “dạo này anh thế nào ?”
Mùi anh dùng ngày hôm nay trầm ấm và cũng là một kỷ niệm ngọt ngào của tôi. Bao nhiêu lần gặp anh xong khi về nhà rồi vẫn còn cảm thấy mùi đó còn luẩn quẩn đâu đây, để rôì phát hiện ra mùi đó vương trên vai áo mình, mãi chẳng hết... Bao nhiêu lần sau này trong vô thức tôi luôn tới quầy nước hoa nam và thử đúng mùi đó, nhưng không thể nào giống với trước đây.
Những câu hỏi giả định cứ đặt ra, những tình huống tưởng tượng cứ xuất hiện trong đầu...nhưng cũng phải tự kéo mình về với thực tại...lát nữa ra ngoài tôi cũng mặc đúng như những gì mình vưà nghĩ. Biết đâu hôm nay... nếu tình cờ thì sao ?
Những câu hỏi giả định cứ đặt ra, những tình huống tưởng tượng cứ xuất hiện trong đầu...nhưng cũng phải tự kéo mình về với thực tại...lát nữa ra ngoài tôi cũng mặc đúng như những gì mình vưà nghĩ. Biết đâu hôm nay... nếu tình cờ thì sao ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét