"Em chẳng có gì đặc biệt đối với anh... không xinh đẹp, không dịu dàng nũng niụ... Chỉ có một chút tinh quái, và quan tâm đến anh, dù sẽ chẳng để cho anh biết điều đó. Nếu như anh cảm thấy cô đơn, Em sẽ mang đến cho a sự nồng nhiệt . Cũng chẳng mong điều gì to tát cả, chỉ cần nhìn thấy anh mỉm cười nhiều hơn. Thực ra lòng em rất buồn, chỉ có điều anh không nhìn thấy. Vì nếu như em cũng thấy không vui thì sợ rằng anh sẽ quay lưng bỏ đi mất ... Bài hát đã nói rằng: Yêu một người, nhất định phải để người đó tin rằng, thế giới này rất đẹp ..
Anh chẳng cần hiểu lòng em, hiểu tình cảm của em, chỉ cần e đối xử tốt với anh, sự dịu dàng đó liệu anh có cảm nhận đc không ?"
Em nghĩ có lẽ là không. Vì sự thờ ơ cuả anh, vì những lời hứa không bao giờ thành.
Và có lẽ bây giờ khi bên anh, em đã học được cách rơi lệ
Những mảnh suy nghĩ cuả em cứ rời rạc, tâm trạng em không một chút sáng sủa. Em và bạn bè thân thiết thường quy ước ngầm với nhau, họ cũng như em đều có những ngày bị "down" - ngày đó tụi em thường mặc đẹp nhất, hơi một chút sang trọng nhưng xa cách, cố che giấu kỹ sự mong manh yếu ớt nhưng ai tinh mắt cũng nhận ra.
Hôm nay những suy nghĩ mông lung về anh làm em buồn...Và em phải nhờ tới sức mạnh của trang phục để em thêm tươi tắn, để em thấy yêu đời trở lại, và quan trọng hơn cả, là để anh biết rằng, thế giới này vẫn rất đẹp...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét