Thành thật mà nói, nhiều lúc em ước rằng mỗi sáng thức dậy không phải nghĩ xem mình phải mặc gì, như vậy sẽ tiết kiệm cho em nhiều thời gian lắm lắm ! Nếu một sáng thức dậy lười biếng như vậy, chắc hẳn hôm đó em sẽ mặc một bộ đồ xuề xòa, vơ vội laptop cho vào một cái túi bất kỳ ở gần mình nhất, đeo luôn đôi giày gần chân mình nhất và chạy vội ra khỏi nhà cho kịp giờ làm.
Hỡi ôi rất nhiều khi em đã làm như vậy, quả thực là một sự thú nhận mà rất hiếm hoi em mới tiết lộ: Ngày hôm nay em mặc nguyên chiếc áo thun nhẹ màu xám (màu mặc định thứ 3 của em sau màu đen và trắng), tròng vào người chiếc chân váy tuylip – một trong những chiếc váy dễ mặc nhất và tiện lợi nhất vì trông gọn gàng và làm chân dài ra :P Tiếp đó là một chiếc blazer nhẹ nhàng khóac bên ngòai, vì tất nhiên em phải đi làm. Em vẫn gọi nó là chiếc áo blazer thần kỳ vì nó có thể mặc với bất kỳ áo gì ở bên trong mà vẫn đủ lịch sự.. điều này khiến em thấy rất thỏai mái ! Và mất không đến 5 phút để có thể ra khỏi nhà, cộng với đôi giày màu đen đơn giản nhất, một sự mặc định cần thiết nữa …
May cho em, dù có vội vàng ra khỏi nhà, thì với những mặc định hợp lý, em đã không trở thành thảm họa của ngành thời trang. Nên em cũng xin mách nhỏ rằng, nên tự đặt cho mình một số quy tắc nhất định, sẽ tiết kiệm nhiều thời gian và nhất là không tự biến mình thành thảm họa!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét